Ngày nay khi đời sống kinh tế đã được cải thiện nhiều, nỗi lo cơm áo gạo tiền có phần nhẹ nhỏm hơn, thì chúng ta thường vui thú với việc chơi cây cảnh, chơi chim, câu cá…như nhà thơ Văn Giới chẳng hạn! Ở làng ta hiện nay cũng có rất nhiều người chơi chim như Thầy Thành ở thôn Đình Miệu…Thầy nói:
“Rất sướng khi “Chơi Cu”” – đây là lời tâm sự của một thầy giáo đã chơi cu hơn 15 năm nay. Thầy kể lại rằng, khi thấy hai con cu chơi với nhau, chỉ nhìn thôi đã thấy sướng rơn người. Có người muốn mua con cu của thầy hơn 1 triệu động. Thầy thì lưỡng lự, nữa muốn bán, nữa muốn không. Còn vợ thầy thì một mực ngăn cản. Vợ thầy nói rằng, người ta tìm con cu cho hay để mà chơi, nhà mình có con cu hay vậy lại bán đi? Giữ lại để mà chơi! Con cu của thầy lúc đương thời thì tuyệt vời. Còn bây giờ yếu đi 30% . Thầy chơi cu để vui, chứ không vì mục đích kinh tế. Thế đó các bạn ạ!
Ở Cao Nguyên Trung phần có anh Nguyễn Văn Thuận đã về hưu và cũng có thú chơi chim, qua quá trình chơi, tiếng chim cu gáy đã đưa anh về với bao kỷ niệm vui buồn của tuổi thơ, của hiện tại gắn với quê hương mình….làm cho anh càng đau đáu nhớ quê!
TIẾNG CON CHIM GÁY
Chim gù vẳng tiếng ban trưa
Nhớ ơi là nhớ tuổi thơ quê nhà
Nhớ tiếng mẹ mãi rầy la
Mê con chim gáy vườn xa vườn gần
Lấm lem quần cụt chân trần
Quên ăn trốn học tảo tần tiếng chim
Tiếng gù lăn lóc con tim
Tiếng gáy bổ nhịp bạn tình nơi nao
Tiếng trầm hờ hững sơ giao
Lâng lâng đập cánh tầng cao gọi đàn
Ôm lồng ve vuốt tre nan
Tròn xoe mắt đỏ mê man cổ cườm
Xa quê tóc đã pha sương
Tiếng con chim gáy vấn vương suốt đời!
(Sáng tác: Nguyễn Văn Thuận)