QUÊ HƯƠNG TÔI
bát ngôn tình
Đã bao giờ em ghé đến quê anh
Làng Lệ Sơn với dòng Gianh trong mát
Nơi tuổi thơ mẹ ru anh câu hát
Có tích lèn chín chín chóp Đồng Khâu
Thuở khai quốc trăm phượng hoàng tìm đậu
Thiếu một hòn nên chúng phải bay đi
Ngược ra bắc gây dựng chốn kinh kỳ
Lấy Đại La làm trung tâm Cồ Việt
Mời em về để tận tường em biết
Quê hương anh sơn thủy cảnh hửu tình
Ngự đầu làng hòn lèn Vũng tươi xinh
Nghiêng dáng ngọc soi gương mình bóng nước
Cồn Rì Rì đón thương thuyền xuôi ngược
Bầy em thơ tắm mát buổi trưa hè
Bãi Nông xanh huyên náo những ngọn tre
Đàn sáo sậu ở đâu về tránh nắng
Em biết chăng mỗi đêm về tĩnh lặng
Vọng tiếng chuông chùa Vĩnh Phúc tịnh tâm
Đình Chợ Vang cổ tựa ánh trăng ngần
Lưu bút tích nghinh bề dày văn hóa
Vốn sắc phong là một người anh cả
Đệ nhất làng trong bát địa danh hương
Mỗi khoa thi lắm kẻ sỉ hiền lương
Mang áo mão thời tiền Lê, Trịnh – Nguyễn
Mời em về ghé quê anh một chuyến
Anh xin làm tình nguyện hướng dẫn viên
Mặt nước lênh đênh du ngoạn bằng thuyền
Ngắm làng quê qua phân tầm ống kính
Em sẽ thấy tựa tranh màu tuyệt đỉnh
Những mảnh vườn trĩu cây trái sum sê
Có bàn tay công cha mẹ vỗ về
Cho vị ngọt cứ đong đầy cam bưởi
Từ Thượng Phủ- Bàu, Hạ Trang xóm dưới
Nhuộn nắng chiều phơi trong nắng vàng mơ
Mái tranh xưa nay ngói đỏ màu cờ
Nông thôn mới đã đến từng xóm ngõ
Em có về kịp lên cầu đón gió
Cơn gió nồm mát rượi thổi miên man
Tiết tháng ba tim tím nở hoa xoan
Thoảng hương bay mái trường xưa tiểu học
Dặm đường xa em đi về khó nhọc
Ghé quán trà vui bát nước chè xanh
Rồi ngày mai bách bộ dạo cùng anh
Thỏa tầm mắt với danh lam thắng cảnh
Buổi bình minh khi sương mai còn đọng
Lèn Đồng Khâu giăng mây trắng vắt vai
Dưới dòng sông rộn tiếng gõ lưới chài
Giục buổi chợ dày mẹt tôm rổ cá
Trên đồng Chăm lúa chín vàng óng ả
Đang trông chờ người gặt hái em ơi
Buồng cau non vật lễ phẩm bao đời
Đợi em về mang sang nhà dạm ngỏ
Lời yêu thương gói ngọt ngào nho nhỏ
Thắm thâm tình lắng đọng với nhân văn
Em có về thì nhớ ghé quê anh
Làng Lệ Sơn …
Cùng trang thơ em nhé !
Bút danh ( HH N)